Florence hay tiếng Ý là Firenze là thành phố thuộc vùng Tuscany xinh đẹp & là điểm đến tôi đã tô đậm trong bản đồ nước Ý khi lên kế hoạch cho chuyến đi đến đất nước Italy. Florence nằm giữa đường đi từ Rome lên Venice, nếu nói đi Florence xong lên Venice chơi rồi về lại Rome thì cũng có lý & thuận tiện nhưng tôi lại không đi theo cái có lý đó mà nghe lời chỉ dẫn của bạn bè đã từng đi đến đây: đi Florence & về lại trong ngày.
Thường thì khi đi land tour trong nước Ý, người ta hay đi như vậy để khách ghé qua Florence trước xong đi ngang thành phố Pisa ghé thăm tháp nghiêng Pisa rồi tiến về Venice là rất phù hợp nhưng tôi không đi tour, tôi đi tự túc bằng phương tiện công cộng nên cứ tính toán cái nào mang lại lợi cho mình về thời gian & tiền bạc nhất thì chọn.
Tôi chọn phương án đi Florence & về lại trong ngày vì lợi dụng mùa hè này ngày dài đến 9h tối nên đi chơi thỏa thích. Vậy nên tôi vào website vé tàu của Ý là trenitalia.it tìm kiếm cho mình chuyến đi phù hợp trong ngày & cuối cùng tôi chọn chuyến đi từ Rome lúc 6.30 sáng & về lại từ Florence lúc 21h20 tối cùng ngày bằng tàu Euro Star với giá 45 euro/ chiều. Tính ra giá tàu Euro Star mắc hơn các tàu khác gấp rưỡi nhưng thời gian nhanh hơn gần phân nữa, chỉ mất hơn 1h30’ cho quảng đường hơn 300km này với lại tôi muốn thử qua Euro Star nó tốt & “đã” ra sao!
Vậy là phải lo dậy sớm, chui ra khỏi chăn ấm nệm êm của giấc ngủ ngon nhất lúc gần sáng & 5h30’ phải lò mò chạy ra metro đón chuyến sớm nhất trong ngày để đến ga Termini đi Florence. Ở các nước châu Âu, đi tàu tôi thấy đã hơn đi máy bay nhiều & hình như vì vậy mà giá tàu có vẻ mắc hơn giá mắc bay của các hãng giá rẻ. Tàu của Euro Star sạch bong, ghế ngồi êm & sướng hơn cả ghế máy bay nữa chứ! Có cả đèn đọc sách, nút điều chỉnh ghế… rất hiện đại, tàu chạy nhanh, êm & đặc biệt restroom sạch, thơm như restroom trên máy bay.
Rời Rome, tàu đưa tôi ra vùng ngoại ô & bắt đầu đi xuyên qua những vùng quê tuyệt đẹp của nước Ý. Đi tàu bên Pháp, bên Bỉ tôi đã mê tít thò lò về cảnh đẹp hai bên khi tàu qua các vùng quê với những cánh đồng lúa mì, cỏ xanh… ngút ngàn tuyệt đẹp thì ở Ý này, khi đi từ Rome lên Florence, tôi đã muốn hét lên khi tàu đưa tôi bước vào những bức tranh trong truyện cổ tích của ngày còn bé tôi hay đọc… đó là những cánh đồng hoa hướng dương vàng ươm trong ánh nắng trong trẻo ban mai mùa hạ dài như bất tận đến cuối chân trời xen lẫn với những cánh đồng lúa mì mới thu hoạch tạo nên những bức tranh đẹp ngất ngây đến lịm người. Tàu chạy nhanh quá nên không thể nào chụp hình được nhưng tôi ghi lại tất cả trong đầu mình để rồi giờ ngồi đây viết ra những dòng chữ này, những bức tranh thật đẹp của những cánh hoa hướng dương vàng rực ấy lại hiện ra như đang ở trước mắt mình vậy…
Tôi rất dễ ngủ khi đi tàu xe hay máy bay nhưng với những cảnh đẹp vậy tôi cố kiềm mình không cho giấc ngủ ập đến để mà thưởng thức những khung hình xinh đẹp qua ô cửa sổ tàu… hết hoa hướng dương vàng đến những cánh rừng xanh ngắt điểm xuyến bởi dòng sông trong xanh uốn lượn quanh… rồi đồng cỏ xanh mướt, vườn nho dài tít tắm… chúng cứ nối nhau trải ra trong mắt tôi để thời gian trôi thật nhanh chưa gì tôi đã đến… Florence.
Florence sớm mai mát mẻ. Thời tiết hôm nay dịu hơn hôm qua nên thật dễ chịu. Tôi hít một hơi dài sau khi rời nhà ga & bắt đầu tìm một chỗ ngồi nào đó lôi bánh mì ra ăn với chà bông tôi mang từ Việt Nam qua cho bữa sáng. Ngồi gặm bánh mì chà bông giữa Florence mà thèm bánh mì Việt Nam & café sữa đá muốn chết, không dám mơ đến tô mì Quảng, bún bò… chỉ nghĩ đến ổ bánh mì Ba Lắc hay Sáu Minh chi đó thôi là đã thấy nước miếng rớt ừng ực rồi… lại còn ngẫm đến ly café sữa đá số 4 nữa… thôi, trở lại thực tại, ăn nhanh bánh mì chà bông rồi uống nước lọc cho nó nở cành hông ra & bắt đầu lội bộ đi chơi ở Florence.
Đi rồi mới biết Florence nhỏ xíu chứ không to như tôi nghĩ. Thành phố này yên ả hơn cả Venice vì du khách không quá nhiều & cũng không có nhiều điểm tham quan như Rome để khách đến nườm nượp. Nói vậy chứ khắp nơi vẫn đầy du khách, họ cũng như tôi lang thang khắp nơi ở Florence ngoại trừ những người đi theo tour trên những chiếc xe to hay những du khách làm biếng đi bộ nhảy lên xe Hop on – hop off mua vé đi nguyên ngày để xe đưa đi quanh các điểm tham quan theo lịch trình định sẵn.
Florence cũng có một dòng sông nhỏ cắt thành phố ra làm hai trông rất đẹp. Dòng sông Arno không lớn lắm nhưng nước rất xanh & có nhiều cây cầu bắc qua sông nhìn rất hay. Florence đẹp yên bình trong mắt tôi kiểu như Đà Thành quê tôi vậy. Hai bên bờ sông cũng là hai con đường chạy dọc theo & lối đi cho người đi bộ cũng men theo hai bên sông rất dễ cho du khách bách bộ ngắm Florence soi bóng xuống dòng sông này.
Cũng vô số nhà thờ, piazza [ kiểu như quảng trường với nhà thờ & khoảng sân rộng lớn ] như ở Rome nhưng ở đây nhỏ hơn, tuy không hoành tráng như ở Rome nhưng những nhà thờ, piazza ở Florence mang nét hiền hòa duyên dáng riêng của nó. Những con đường nho nhỏ, yên ả với những quán ăn cũng nho nhỏ giá cả rẻ hơn Rome hay Venice nhưng tôi bắt gặp nhiều nụ cười hơn… Nước Ý nổi tiếng với kem & ở Florence quán kem tính ra thì nhiều hơn cả ở Rome hay Venice thì phải. Cứ đi một tí là đã gặp tiệm kem, nhìn người ta chưng bày tủ kem là nước miếng đã rớt… vậy nên du khách hầu như ai cũng mua kem ăn, vừa đi ngắm cảnh bát phố vừa cầm cây kem hay hủ kem múc ăn ngon lành là cảnh hay thấy nhất ở Florence.
Florence nhẹ nhàng & có cái gì đó là lạ. Cuộc sống ở đây không ồn ào xô bồ mà thanh bình chầm chậm. Người Florence đi xe đạp rất nhiều, họ chở con cái đi chơi, đi chợ hay đi shopping… cứ đạp xe đạp mà treo túi LV hay Gucci là chuyện rất bình thường ở xứ này.
Florence không có Metro, chỉ có xe bus & taxi… xe hơi cũng không nhiều mà xe máy & xe đạp khá nhiều. Lâu lắm rồi tôi mới thấy cảnh người ta chở nhau bằng xe đạp ngang mà người được chở ngồi ở thanh ngang phái trước… rồi lâu lắm rồi tôi mới gặp lại cảnh mẹ chở con nhỏ bằng cái giỏ cho con nít ngồi móc ở cổ xe mà ngày xưa chị tôi hay chở cháu tôi đi chơi… Ngồi bên ghế đá gần bờ sông Arno trong chiều lộng gió, nhìn những cảnh ấy mà tôi nhớ Đà Thành quê mình quá… ấy là chưa kể khi đi ngang quầy tạp hóa treo chùm tỏi phía trước làm tôi giựt mình nhớ gánh hàng xén của Mẹ tôi ở quê quá đỗi… một cảm giác gì đó khiến tôi thấy Florence gần hơn với mình so với Venice lãng mạn hay thành Rome uy nguy…
Tôi bắt tàu từ Florence lên Pisa để ngắm tháp nghiêng, biểu tượng của nước Ý. Thật tốn thời gian chỉ để ngắm tháp Pisa & chẳng biết làm gì ở Pisa… Bởi vậy nên tôi ngắm xong tháp lại lên tàu quay về lại Florence để tiếp tục đi bộ lòng vòng. Tính ra mấy ngày đi chơi mỗi ngày tôi đã đi bộ gần chục cây số chứ ít gì!
Tránh những khu shopping đông người, tôi lại lang thang trên những con phố vắng, những cây cầu rồi bát bộ lên nơi cao nhất của thành phố để ngắm nhìn Florence từ trên cao quả là thích thú. Không quá đông người để phải chen chúc, cứ thư thả mà bước trong chiều vàng lộng gió từ sông Arno làm tôi thấy lòng mình yên ả đến lạ.
Nhìn con sông vắt mình qua Florence từ trên cao mà cứ ngỡ mình đang nhìn dòng Hàn giang quê mình đâu đó. Nắng chiều ươm vang làm những con hẻm ở Florence như nghiêng chệnh lại khiến tôi hoài tưởng đến cảnh mình đang rảo chân bước đi giữa Hội An rêu cũ… cứ bước đi, cứ ngắm Florence hiền hòa, thanh bình mà lòng lại thấy nao nao nhớ nhớ… đi đã gần hai mươi ngày rồi nên tôi đã thấy nhớ Việt Nam, nhớ nhà mình quá chừng chừng.
Tôi ghét Florence… bởi nó đã làm tôi đang đi chơi mà bỗng thấy nhớ nhà.
Nguồn: FB Thiện Nguyễn